Trang nhà Đỗ Văn Phúc Michael Do Truyện Dịch
|
||||||
|
||||||
Đọc Bà Chúa Tuyết
|
![]() |
VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
Gồm 12 truyên cổ tích dịch từ tác phẩm Andersen's Fairy Tales của nhà văn Đan Mạch Hans Christian Andersen do Đỗ Văn Phúc dịch
Để tiện cho quư vị độc giả dễ dàng đọc các bài viết, ben cạnh bài viết bàng Unicode. chúng tôi cũng đưa lên Web tơàn tập đă saved bằng PDF. Muốn đọc bằng PDF, quư vị chỉ cần download Acrobat miễn phí từ bất cứ Web browser nào, tỉ dụ trang web của Acrobat sau đây: http://www.adobe.com/products/acrobat/readstep2.html
(xin bấm vào các nhan đề để đọc truyện) |
||||
Đọc Toàn văn tập 1 (Vườn Địa Đàng) bằng PDF
|
||||||
Lời giới thiệu cuốn Vườn Địa Đàng của nhà văn nữ Quách Y Lành (Oklahoma)
|
||||||
Sơ lược tiểu sử Hans Christian Andersen (1805-1875)
|
||||||
Thần sẽ ca cho ngài những điệu nhạc, vui cũng như buồn, sẽ kể cho ngài về những người hạnh phúc cũng như những kẻ đau buồn; những điều hay cũng như những điều bất toại mà quần thần đă che đậy đối với ngài. Thần là con chim bé nhỏ, có thể bay muôn phương, đến tận kẻ nghèo hèn quê mùa để hay biết những điều bất hạnh của họ, những kẻ mà ngài chẳng hề hay biết về thân phận nhỏ nhoi.
|
||||||
Nàng cúi xuống hôn nhẹ lên mắt chàng rồi ngước nh́n lên màn trời, thấy đêm tan dần. Nàng cúi nh́n ngọn dao bén rồi lại nh́n chàng trai đang trong giấc nồng gọi tên vợ yêu. Đúng rồi, chàng chỉ biết có vợ thôi. Cô gái đáng thương nắm chặt chuôi dao nhưng đột nhiên quẳng mạnh xuống gịng nước lúc này đang lấp lánh những tia hồng từ mặt trời đang nhô dần lên. Một lần nữa, nàng ngoái nh́n hoàng tử, đôi mắt dại đi lăng văng bóng tử thần. Nàng gieo ḿnh xuống biển, thân thể nàng tan nhanh thành những bọt biển vật vờ.
|
||||||
Đừng khóc nữa, hỡi nàng tiên yêu kiều, Bây giờ ta mới thấy được cái dịu ngọt của thiên thai, nó lan chiếm hết tâm hồn và trí óc ta. Ta cảm thấy sức mạnh của những thiên thần và cuộc sống vĩnh cữu dào dạt trong châu thân ta. Ôi! giây phút này đáng đánh đổi cả ngàn năm của cuộc sống.
|
||||||
Chưa có lần nào trong đời, hoàng đế mặc một bộ triều phục được dân chúng khen ngơi đến như vậy. Bổng, trong đám dân chúng chen chúc bên đường, có một đứa trẻ con chợt thốt lên: “Hoàng thượng chẳng mặc áo quần ǵ cả!” Người ta được dịp, th́ thầm chuyền tai nhau điều đứa bé vừa phát giác: “Ông vua ở truồng, chúng bay ơi.”
|
||||||
“Nội ơi!” em kêu lên, “Nội cho cháu theo với Nội.. Cháu biết Nội cũng sẽ biến đi khi ánh diêm này tắt; Nội sẽ tan biến cũng như cái ḷ sưởi, cũng như miếng thịt ngỗng quay và cũng như cây Noel huy hoàng kia.” |
||||||
Nàng vẫn kiên nhẫn đừng chờ vị tiên tri của ḷng ḿnh; c̣n chàng th́ buồn bă lang thang khắp nơi trên trái đất kể chuyện cho thiên hạ để kiếm ăn, nhưng những câu chuyện của chàng không c̣n vui vẻ như khi chàng kể chuyện về những cây diêm để làm quà cưới cô công chúa.
|
||||||
Vua cùng giám mục nối bước theo dơi nàng. Họ thấy nàng biến mất sau hàng rào nghĩa trang; họ mạnh bước đi vào và thấy những mụ phù thũy hung tợn gớm ghiếc quây quần bên ngôi mộ ăn thịt người chết. Vua kinh tởm quay mặt đi, và thầm chắc Elise cũng đang ngồi trong đám phù thủy đó. Vua lợm người nghĩ đến mới hồi chiều đây thôi, mụ phù thủy dơ dáy đó đă tựa mái đầu trên ngực ông một cách âu yếm! |
||||||
Cửa chợt mở, một cơn gió thổi tung cô vũ nữ vào đống lửa, áo quần cô bắt cháy và cả cô nữa, cô cũng cháy tiêu ra tro, bên cạnh anh lính ch́ dũng cảm. Sáng sau, người tớ gái quét ḷ sưởi, t́m thấy một cục ch́ có h́nh dạng một trái tim nhỏ xíu nằm giữa đám tro tàn của cô vũ nữ
|
||||||
Anh lính được dẫn lên một cái bục gỗ, một đao phủ quàng sợi dây thừng vào cổ anh, chờ lệnh. Ông phán quan tuyên bố rằng tội nhân sẽ được hưởng một ân huệ trước khi bị hành h́nh. Anh lính xin hút một điếu thuốc trước khi chịu chết.
|
||||||
“Nguyền cho ngươi hăy nhảy múa măi, cho đến khi nào thân thể ngươi hoàn toàn ră rời, da dẻ ngươi hoàn toàn tái nhợt, cho đến lúc ngươi chỉ c̣n là một bộ xương khô! Ngươi sẽ nhảy múa từ cửa nhà này qua cửa nhà nọ, khi nào ngươi thấy một đứa trẻ kiêu căng, ngươi sẽ gơ cửa nhà nó kêu nó ra cho nó thấy ngươi và biết sợ hăi. Ngươi sẽ cứ nhảy múa đời đời...”
|
||||||
Chú bé Túc vẫn c̣n nằm trên giường; thoạt đầu, chú nghĩ ḿnh vừa trải qua một cơn mơ, rồi chú lại cho rằng chính là thực , mơ và thực, chú hoàn toàn không biết chắc, nhưng chú biết chắc một điều, là có một ai đó ở gần chú lúc này.
|
||||||
Công chúa đang kén chồng, và nàng ra điều kiện là bất cứ ai, từ hàng vương công, hoàng tử cho đến kẻ ăn mày đều có quyền đến hỏi nàng làm vợ; nàng chẳng hề phân biệt giai cấp, giàu nghèo, nhưng người đó sẽ phải đoán ba điều do nàng đưa ra. Nếu đoán trúng, nàng bằng ḷng nhận lời cầu hôn, và chàng trai tốt số sau này sẽ trở thành vua của cả nước rộng lớn khi phụ hoàng qua đời; bằng ngược lại, nếu không trả lời được, chàng trai cầu hôn sẽ bị treo cổ hoặc chặt đầu.
|
||||||
|
|
|||||